Hồ Duy Thiện, Nguyễn Vĩnh Bảo và Huỳnh Ngọc Tú (cùng ngụ huyện Củ Chi) bị bắt và điều tra về hành vi cướp giật tài sản. Sau đó, do không đủ chứng cớ tố tụng nên cả ba người được thả tự do nhưng lại không có quyết định kèm theo.
Ngày 18/02/2010 công an xã Phạm Văn Cội, huyện Củ Chi, TPHCM đã mời ba người Hồ Duy Thiện, Nguyễn Vĩnh Bảo, Huỳnh Ngọc Tú (cùng ngụ huyện Củ Chi) đến để làm việc. Tại đây cả ba bị đánh đập và ép phải nhận đã có hành vi phạm tội cướp giật tài sản để lấy tiền hút chích. Ngay trong ngày, ba người cùng bị khởi tố và bắt tạm giam. Quyết định khởi tố được VKSND huyện Củ Chi phê chuẩn.
Theo hồ sơ điều tra, Thiện, Bảo và Tú cùng nhau thực hiện hành vi cướp giật tài sản từ ngày 8/12/2009 và cho đến khi bị bắt, cả ba người đã thực hiện hành vi phạm pháp tổng cộng 6 lần. Thiện được xác định là chủ mưu và hai người còn lại là đồng phạm. Cơ quan điều tra cũng yêu cầu ba người bồi thường một số tiền là 3,5 triệu đồng tương đương với giá trị tài sản mà họ chiếm đoạt cho người bị hại theo trách nhiệm dân sự.
Sau đó cơ quan công an huyện Củ Chi đã chuyển hồ sơ sang VKS cùng cấp để đề nghị ra cáo trạng truy tố. Tuy nhiên với lý do không đủ chứng cứ cấu thành tội phạm và còn nhiều điều mâu thuẫn nên VKS đã trả lại hồ sơ để cơ quan công an điều tra bổ sung thêm.
Sau hai lần điều tra và bổ sung hồ sơ, cơ quan công an vẫn không chứng minh được Thiện, Bảo và Tú có hành vi phạm tội nên đến ngày 26/8/2011, Phó trưởng Công an huyện Củ Chi đã ký quyết định trả tự do cho cả ba sau 17 tháng tạm giam với lý do không cấu thành tội phạm.
13 ngày sau, Trưởng công an huyện Củ Chi lại ký các quyết định hủy bỏ tội danh cho ba người Thiện, Bảo và Tú vì trái với quy định tại khoản 2 Điều 94 Bộ luật Tố tụng hình sự. Chính vì vậy cả ba vẫn chưa được thừa nhận về pháp lý là không phạm tội dù đã được trả tự do.
Từ thời điểm đó cho đến nay cơ quan tiến hành tố tụng huyện Củ Chi không ban hành thêm bất cứ văn bản tố tụng nào khác để xác định đã khởi tố, bắt giam oan cho người vô tội. Điều này khiến cho cả ba vẫn bị coi là tội phạm và gặp phải rất nhiều khó khăn trong cuộc sống bởi bị kỳ thị, phân biệt vì từng ở tù ra và hồ sơ pháp lý không rõ ràng.
Anh Bảo cho biết “cả ba người chúng tôi đã nhiều lần khiếu nại nhưng không nhận được câu trả lời từ cơ quan có thẩm quyền...”